
Đi camp mình rất ít xuống biển, nếu có cũng chỉ đi tầm tháng 12 đến tháng 3 vì lúc đó thời tiết mát mẻ, ăn chơi và ngủ thoải mái mà không cần quá nhiều dụng cụ làm mát. Nhưng lần này do Đà Lạt mưa quá nên quyết định đổi gió đổi view và mình chọn điểm đến là Vịnh Ninh Vân ở Khánh Hòa.
Có 2 điểm làm mình yêu thích nơi này đó là bóng mát và bãi cỏ.
– Ai đã từng ở biển đều biết khi mặt trời vừa lên sẽ được thưởng thức cái nóng khủng khiếp đến cỡ nào (nhất là vào các tháng hè thì ối dồi ơi luôn). Với mình thức dậy pha cafe nhâm nhi nhìn mặt trời lên là một cái gì đó rất sướng nhưng nếu ở biển thì rất khó mà tìm được cái sướng đó đơn giản là vì quá nóng. Tăng bạt che kiểu gì hay quạt các kiểu cũng vẫn có cảm giác nóng khó chịu và không có cảm giác hưởng thụ. Nhưng nếu có bóng cây thì lại khác, cái nóng sẽ giảm rất đáng kể, có thể ở lại chơi đến trưa vẫn được. Bởi thế chuyến này mình ở hẳn 2 đêm, còn thông thường chỉ trụ nổi tới 9-10h sáng là rút nếu không có bóng cây
– Kế tiếp là bãi cỏ sẽ giúp đồ đạc sạch sẽ hơn, cảm giác mát mắt hơn rất nhiều so với một bãi cát. Camp ở bãi cát chơi rớt đồ mà không để ý 1 hồi cát lấp là khỏi kiếm lun, chân tay thì lúc nào cũng dính cát, vô lều thì cái lều cũng cát không luôn Ngoài ra mình còn thích nơi này đó là vì con đường vào rất đẹp nhất là mùa lúa, tiếc là lần này mình không đi đúng dịp mùa lúa nhưng cũng vớt vát được những cung đường biển rất chi là phê.
Cách vài trăm mét là làng chày nên thỉnh thoảng từ xa sẽ vang lên tiếng… karaoke, nhưng mà không hiểu sao nghe ở đây lại cảm giác nó dân dã chứ không quá khó chịu :D.
Buổi tối khi nước rút người dân đi bắt ốc rất nhiều, mình ở đây 3 lần rồi và thấy người dân ở đây thân thiện và hiền nên không lo lắng lắm về chuyện an ninh. Đất này hiện chủ đã rào lại toàn bộ và có người trông coi nên muốn camp ở đây cũng hên xui nữa, dễ thương thánh thiện như mình là một lợi thế để xin vào nhé 😀